phụ nữ đã li dị ở hà giang tìm trai trẻ giao lưu

Kể ra câu chuyện này, tôi thực sự đau lòng. Không những thế tôi còn cảm thấy nhục nhã vì mình có một người mẹ như vậy.
Đó là người đàn bà ngoài 50 tuổi, người đã từng có tuổi xuân oanh liệt, có nhiều mối tình thời thanh niên và là người đã có hai con, đã khôn lớn trưởng thành cả. Và người đó cũng là mẹ của tôi.

Kể ra câu chuyện này, tôi thực sự đau lòng. Không những thế tôi còn cảm thấy nhục nhã vì mình có một người mẹ như vậy. Ngày đó, mẹ là người mà tôi kính nể, tôn trọng nhất. Bố tôi do bệnh tật nên sức yếu, một mình mẹ gánh vác gia đình, chăm lo việc kiếm tiền nhiều hơn bố. Bố có đi làm nhưng có nhiều việc không thể giúp sức được mẹ, ngồi lâu cũng thấy mệt nên mẹ tôi đảm đương hết. Ai cũng nói mẹ là người đàn bà đảm đang, chăm chồng chăm con hết mực. Nếu nói về mẫu hình gia đình hạnh phúc thì phải nêu gương gia đình tôi.

Bố cũng vì biết mình không giúp được nhiều cho mẹ nên những việc nhẹ trong nhà, ngay cả việc nội trợ, nấu ăn hay đi chợ, bố cũng đã làm cả. Nhìn bố nhiều khi yếu không thể làm mấy việc mà đàn ông hay làm, tôi lại thấy thương mẹ và thương cả bố nữa. Tôi chỉ ước, lớn lên, đi làm có tiền cho bố mẹ đỡ khổ.

 
 
 
 

Và tôi cũng trưởng thành, cũng đi học. Tôi đã cố gắng đi làm thêm trong quá trình học để không khiến bố mẹ phải vất vả nhiều. Khi tôi ra trường, tốt nghiệp đại học và đi làm, gia đình tôi lại bắt đầu đổ vỡ. Đó là điều tôi chưa bao giờ nghĩ tới, và tôi vô cùng buồn.

 

Mẹ tôi, sau khi con cái đã thành đạt, vương trưởng, mẹ bắt đầu sống theo cách của mẹ. Nhiều lần tôi về nhà chơi, thấy mẹ luôn nói với bố rằng, mẹ lấy bố thiệt thòi. Nhiều việc không giúp đỡ được lại còn thêm chuyện yếu chăn gối khiến mẹ không thể thỏa mãn. Trong bữa cơm mẹ cũng hay than vãn như vậy khiến tôi không hài lòng chút nào. Tôi có nói với mẹ về việc tế nhị này nhưng mẹ lại kêu trời lên. Mẹ bảo bao năm qua mẹ nhẫn nhịn vì con cái, bây giờ mẹ phải sống cho ra sống đúng với những gì mẹ ao ước.