phụ nữ hồi xuân ở cao bằng tìm phi công

Cảnh Giai Tuệ bị bóp chặt tới mức không thở nổi, đối mặt với một người đàn ông đang phẫn nộ đến điên cuồng như vậy, trong lòng nói không sợ thì đúng là giả, nhưng khi hắn kéo cô vào trong ngực mình, mùi nước hoa Chanel như có như không thoang thoảng quanh mũi, đã thành công xua tan đi sự sợ hãi vừa mới dâng lên trong cô.

 

“Anh lấy tư cách gì để chất vấn tôi? Bỏ tay của anh ra, đồ bẩn thỉu!”

 

Đồng Nhiên tức giận cực độ nhưng vẫn nở nụ cười : “Chê tôi bẩn ư? Dừng xe!”

 

Tài xế dừng xe lại ven đường, người đàn ông lôi cô gái xuống quốc lộ, đi tới một khu vực không người trong rừng cây.

 

Đem người phụ nữ này tựa vào một thân cây to, lần này hắn xem xét rất kỹ, cô mặc một bộ quần áo công sở, chiếc váy bó chặt tôn lên đường cong quyến rũ, đôi chân thon dài không có mặc quần tất, làn da non mềm sáng bóng không cần trang điểm, thoạt nhìn vô cùng ngọt ngào ngon miệng…


Đồng Nhiên ngay lập tức cúi đầu xuống, đầu lưỡi ngang ngược lùa vào trong miệng Cảnh Giai Tuệ, mang theo mùi thuốc lá nhẹ va chạm vào cổ họng cô, lại rất nhanh lùi về quấn lấy cái lưỡi thơm tho trơn mịn của cô, loại cường hôn quá mức mạnh mẽ này làm cho máu trên cơ thể con người ta đồng loạt tăng vọt lên đầu, không thể khống chế được, chỉ có thể mãnh liệt mà rung động.

 

Cảnh Giai Tuệ bị Đồng Nhiên ôm chặt, bị hắn hôn đến run rẩy cả người.Xuyên qua rừng rậm có thể nhìn thấy những chiếc ô tô chạy vút qua trên đường quốc lộ, mà người đàn ông cao lớn này đang như một bức tường thành, che chắn cô rất kín đáo.

 Xe chạy rất nhanh nên chắc chắn không thể phát hiện được, trong khu rừng còn có một người phụ nữ đang bị cởi bỏ một nửa chiếc áo sơ mi, bộ ngực trơn bóng và vòng eo thon thả lộ ra ngoài, bị một người đàn ông to lớn hung hăng đóng đinh ở trên cây.

 Cô bị hôn đến không thở nổi, chỉ có thể theo bản năng liều mạng đá loạn hai chân mình, lại khiến cho người đàn ông kia càng thêm dùng sức giữ chặt hơn.

 Cho đến khi cô nghĩ mình sắp bị người này đè chết thì hắn rốt cục cũng buông tha cho miệng cô, lại cúi đầu muốn cởi váy của Cảnh Giai Tuệ, đột nhiên “bốp” một tiếng, một cái tát vang dội giáng thẳng vào mặt Đồng Nhiên!    

 Bị hắn đối xử thô lỗ như vậy, cho nên Cảnh Giai Tuệ sử dụng lực không hề nhỏ, một vệt đỏ hồng ngay lập tức nổi lên trên khuôn mặt tuấn tú cương nghị của người đàn ông kia.

 Ngoại trừ thanh âm của tiếng gió thổi vào lá cây, trong rừng cực kỳ yên tĩnh, Đồng Nhiên nắm chặt cằm của Cảnh Giai Tuệ, giống như đang muốn bóp nát nó ra.Cặp mắt thâm thúy như một con sói đang muốn ăn thịt người.